Thể thao

Hồ Ngọc Hà lần đầu giải đáp về hôn nhân nhiều thị phi

16/11/2014, 08:27

Hồ Ngọc Hà đã ít nhiều cho khán giả câu trả lời về những tin đồn hôn nhân tan vỡ sau tám năm chung sống với Cường đô la.

Hồ Ngọc Hà
Hồ Ngọc Hà

TÔI ĐANG MUỐN SUY NGHĨ

Dư luận nói hôn nhân của chị trục trặc. Hôn nhân của chị có trục trặc thật không?

Tôi không muốn nói tới điều này bởi vì tôi cũng đang nằm trong cái đoạn chẳng biết nói gì. Tất cả mọi thứ phụ thuộc ở mình. Mình muốn gì? Mình muốn sao?

Thế, chị đang muốn gì?

Tôi đang muốn suy nghĩ.

Trong khi chị im lặng thì dư luận vẫn đồn đoán đủ chuyện đấy!

Thì cứ để dư luận đồn đoán. Dư luận o bế tôi nhất rồi. Sống với nhau thì người ta bảo sao tôi lại ở gần một người đàn ông không hợp, rồi nếu bỏ nhau thì nhất định người ta sẽ bảo đấy, hết tiền nên bỏ.

Vậy lúc người ta gặp khó khăn thì sao, mình vẫn ở cạnh người ta đấy thôi chứ có phải mình nhấn nút biến đâu. Thôi thì cứ sống cho mình, dư luận nghe để đó. Tôi không có thói quen lên tiếng. Giả sử sau này chúng tôi tiếp tục hạnh phúc thì người ta sẽ tự nhìn tự biết, còn lỡ phải dừng lại thì tôi cũng không bao giờ là người nói bất kỳ điều gì về mối quan hệ này. Ngay chính bản thân tôi cũng chưa có câu trả lời cho mình ở thời điểm này.

Hồ Ngọc Hà có bao giờ rơi vào trạng thái gắng gượng giữ gìn mối quan hệ chỉ vì muốn chứng minh với dư luận?

Tôi là người làm chủ được cuộc sống của mình đấy, nhưng nhiều khi dư luận nói như chắc nịch theo một chiều hướng nào đấy, cũng làm tôi phải đặt ra câu hỏi: “Mình có mê tiền thật không?” hoặc: “Anh ta không tiền thì mình có mê không?”, dù chính ra lúc tán tôi, Cường không tán bằng tiền.

Tôi cũng thường hỏi liệu mình có đang giữ mối quan hệ này chỉ vì muốn trả đũa dư luận không? Mối quan hệ bắt đầu bao giờ cũng đẹp, nhưng càng về sau tôi càng thắc mắc, thật ra vắng người này mình có sống được không, hay vì dư luận chửi mình quá, mình đã đi được đến ngày hôm nay rồi mình có nên cố gắng nữa đi?

Và rồi tôi nhớ ra, đời tôi chưa từng cố gắng nắm bắt cái gì không thuộc về mình, hoặc khi thấy điều mình đang cố gắng này ngày mai cũng trở thành vô nghĩa thì tôi sẽ dẹp nó qua một bên, Cường luôn nói tôi lý trí quá và tôi khác người quá.

Tôi với Cường đã đối thoại với nhau để bước qua khỏi chuyện phải làm hài lòng mọi người hoặc muốn chứng minh rằng mọi người sai. Bây giờ tôi chỉ nghĩ tới chuyện giả sử bước tiếp cùng nhau thì tôi và anh còn vui nữa hay không?

Mà nếu không vui, chúng ta sẽ làm điều gì để người ta thấy, hai đứa này đến với nhau bằng tình yêu và ra đi bằng tình người. Tôi đang suy nghĩ hướng giải quyết đúng đắn nhất, bởi tôi không còn trẻ để sống bản năng nữa, nhưng tôi cũng chưa già để phải sống chấp nhận.

Ở một xã hội không nhiều người có lập trường, tôi phải đối mặt với việc nếu thay đổi thì sẽ bị trách sao thay đổi làm gì, còn cứ giữ nguyên thì sẽ bị chê sao cô này chán quá. Thế nên tôi phải rất cân nhắc.

Về việc xuất hiện, càng nói càng…ngu nên tốt nhất không nên nói nhiều. Tôi có cả một khoảng thời gian lười nói và lười đi chơi. Bạn coi tối thứ bảy của tôi này, ở nhà chứ không đi đâu cả.

CÓ DẠI QUÁ KHÔNG KHI PHẢI TIN ĐÀN ÔNG

Biết đâu chuyện không đi chơi sẽ làm người đàn ông của chị hài lòng hơn…

Tôi không nghĩ thế. Hài lòng đôi khi là suy nghĩ của người ta chứ chẳng phải là hành động của mình.

Chị có vẻ muốn làm chủ mọi thứ, đúng không?

Có thể tôi đã khác. Hai, ba năm trước tôi còn là người muốn thắng cuộc trong mọi tình huống, bây giờ ngồi đây, tôi mới cảm nhận rằng cứ còn sống là còn thấy mình thiếu sót. Nữ tính đến mức dựa dẫm thì không cần bàn, mà cá tính quá thì cũng không được. Mình phải biết dung hòa cá tính và nữ tính để trở nên khác biệt.

Giờ nghĩ lại, tôi thấy mình luôn là mẫu người lúc vừa gặp, người ta sẽ lập tức bị thu hút, kiểu à, cô này lạ, sống với cô ta chắc vui, nhưng khi kéo dài thì mọi thứ không còn như thế, chuyện vui cũng dần vơi đi.

Lâu ngày người ta sẽ nghĩ mình thoải mái quá, hoặc mình rõ ràng quá, kiểu anh làm việc anh, em làm việc em, anh cứ sống bằng trách nhiệm của anh, thấy gì đúng thì anh làm. Mà đàn ông thì đâu phải thế. Mình cũng cần có sự định hướng với họ. Đến ngày hôm nay tôi mới nghiệm ra điều này và tôi vẫn đang cố gắng thay đổi. Mình chỉ nên làm chủ một vài thứ.

Tôi đang giả dụ, nếu sau này tôi có bước vào những câu chuyện tình cảm tiếp theo thì có lẽ, người đàn ông trong câu chuyện ấy sẽ cảm thấy tôi thú vị hơn khi tôi đã biết dung hòa mọi thứ và không còn cân nhắc nữa. Tôi nói vậy không có nghĩa những chuyện tình trước đây của tôi là sai đâu nhé.

Chị đã nghĩ đến cái giả dụ kia rồi à?

Hy vọng thì vẫn có, nhưng mình phải chuẩn bị cho mình một cái tâm lý sẵn sàng đón nhận tất cả mọi tình huống để không bị sốc chứ.

Chị có tin đàn ông?

Hả, có tin đàn ông không đấy hả? Tôi nghĩ chẳng một người phụ nữ nào dám trả lời cho mình câu hỏi ấy cả. Có dại quá không khi phải tin đàn ông?

Tôi không tin đàn ông nhưng tôi hy vọng vào họ. Và mình nên tin vào chính bản thân mình thì đúng hơn, rằng, tôi đã sống tốt đẹp với anh là thế, anh may mắn gặp được tôi rồi, bởi vì tôi thú vị đấy, còn nếu anh có lầm lỗi gì thì anh ráng chịu, tôi không thể giúp anh sửa lỗi được.

Đó là cái cách tôi nghĩ về đàn ông để cho dễ thở. Hằn học người ta mình cũng không được gì cả. Và liệu có nhất thiết phải hằn học không? Chị Kỳ Duyên có nói: “Đời còn dài, giai con nhiều”, không cần lo.

Hồ Ngọc Hà và con trai
Hồ Ngọc Hà và con trai

CON LUÔN LÀ RÀO CẢN TRƯỚC MỘT QUYẾT ĐỊNH CỦA TÔI

Con cái có ảnh hưởng đến những quyết định của chị?

Tôi cũng xin được nói thẳng luôn, tất cả mối tình trước đây của tôi ngày hôm trước đã nói chia tay rồi thì ngày hôm sau là sẽ chia tay, không lằng nhằng. Tôi không có mối quan hệ nào chia tay rồi quay lại rồi chia tay…

Từ khi có Su Beo, nhiều lúc mình tức giận hay bất mãn, phải có chứ, ai sống với nhau cũng phải có những lúc như vậy, con luôn làm rào cản trước một quyết định nào đó của mình. Người ta cứ nói con cái là sợi dây vô hình song thực ra nó hoàn toàn hiện hữu. Đó là lý do tại sao tôi luôn chuẩn bị sẵn câu trả lời cho mọi hoàn cảnh nhưng đến giờ tôi vẫn chưa đưa ra được câu trả lời cho mình.

Chị còn yêu người đàn ông của mình không?

Khi bạn sống chung với một người đàn ông 8 năm trời và có với anh ta một đứa con, bạn sẽ hiểu tình yêu lúc ấy nó là cái gì. Nó không phải là những cảm xúc thuở mới yêu nhau nữa. Nó đã trở thành một thứ thân thuộc.

Cảm ơn chị về cuộc trò chuyện!

Theo Nguyễn Khắc Ngân Vi/Thanh Niên

Bạn cần đăng nhập để thực hiện chức năng này!

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.